Kết quả 351 đến 355 của 1310 Chủ đề: Nguyên Tôn - Thiên Tằm Thổ Đậu - Chương 348: Khiêu chiến Linh Văn phong----o0o----Converted by: Bùi Liêm Thời gian: 00 : 00 : 04 Mới đây, mạng xã hội xuất hiện bức ảnh chụp kết thúc "kinh dị" của truyện cổ tích Tấm Cám do Nhà xuất bản (NXB) Văn hóa - Văn nghệ biên soạn: Sau khi dội nước sôi giết Cám, Tấm mang xác em ngâm mắm gửi cho mẹ kế, thậm chí còn nói quà con gái biếu.Bà dì ghẻ tưởng thật, lấy mắm ra ăn, đến khi ăn hết Số lần lặp của lệnh While phụ thuộc vào điều kiện của lệnh. Lời giải chi tiết: Đoạn chương trình đã cho thực hiện việc nhập dữ liệu thu nhập của hộ gia định từ bàn phím. Khi giá trị được nhập vào nhỏ hơn hoặc bằng 0 thì quá trình nhập dữ liệu kết thúc. Tên Hán Việt: Phía sau kết cục điềm văn Hứa Duy là nữ phụ của một quyển ngọt văn. Cô thích nam chính mười mấy năm. Càn quấy, tính toán Cuối cùng nam chủ vẫn ở cùng nữ chủ. Hứa Duy tức giận gả cho nam phụ, thanh mai của nữ chủ. Vốn cho rằng sau này hai người tra tấn lẫn nhau, không ngờ một đêm tình thay đổi tất cả Ngược lại, những cá nhân có khả năng thấu cảm tốt cũng thường lựa chọn sách văn học để đọc. PR. Sau khi đã tìm thấy mối liên hệ hai chiều ở Thương lượng tránh đối diện với điều khó giải quyết, bế tắc: Khi đưa ra ý kiến phản đối thì bạn nên suy nghĩ cẩn thận, phân tích kỹ càng, gợi ý cho đối phương nói ra mục tiêu của mình khi tham gia đàm phán, tránh làm mất mặt đối phương và làm cho đàm phán đi vào bế tắc. 3. Không nhìn vào mắt đối tác đàm phán Mẫu biên bản kết thúc niêm yết được sử dụng để thông báo công khai với dân chúng về việc chấm dứt niêm yết. 2. Biên bản kết thúc niêm yết để làm gì? Sau quá trình niêm yết, việc lập mẫu biên bản kết thúc niêm yết được sử dụng phổ biến. Mẫu biên bản ghi 1zwcX. Hứa Duy cảm thấy cực kì không tự nhiên, quen bị người khác lạnh lùng, đặc biệt là trước mặt Vu Thế Châu, đã sắp quên thì ra mình cũng thích được người che chở nuông Thế Châu nhìn Hứa Duy, ánh mắt ngập tràn nhu hòa, giống như trong mắt chỉ có Hứa Duy một người, khiến cho Hứa Duy có chút muốn chạy trốn. Thân thể còn rất không thoải mái , phía dưới nóng rát đau, eo mềm chân mỏi, né tránh ánh mắt Vu Thế Châu, cắn môi nói" Em muốn đi tắm, anh đi ra ngoài trước."Chăn bị xốc lên, Hứa Duy kinh ngạc khi bị bế lên, bắt lấy cổ áo của Vu Thế Châu" Anh muốn làm gì?" Vu Thế Châu ôm chặt lấy Hứa Duy, trên mặt đầy ý cười" Ôm em đi tắm."Đem Hứa Duy đặt ở trên nắp bồn cầu, Vu Thế Châu xoay người đi xả nước, độ ấm vừa phải, xoay người" Được rồi, em đi tắm đi, xong rồi ra ăn cơm."Sau đó mở cửa đi ra ngoài, bóng dáng cao lớn biến mất ở cửa, Hứa Duy có chút ngốc. Đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ thân mật như vậy, phải biết rằng lúc trước Hứa Duy còn không muốn ngủ cùng giường với hắn, hai người còn phân phòng xong cơm đã hơn 10 giờ, hôm nay là thứ 7, Vu Thế Châu không có lên lớp. Trước kia Hứa Duy không phải hẹn bạn bè đi chơi, thì là đi xem tác giả đang nổi của mình, một mặt liên hệ cảm tình, một mặt thúc giục bản nay thân thể không thoải mái liền không muốn đi, đột nhiên nhớ tới Vu Thế Châu ở trong suốt đêm, cả hai lại không bảo vệ gì. Hứa Duy hoảng một chút, ngay sau đó sai người như đúng Thế Châu ngồi vào bên người Hứa Duy, mặc một cái áo hoocdie màu đỏ, một cái quần thể thao màu xám, lại thêm một gương mặt đẹp quá phận, hai mươi mấy tuổi nhìn vẫn như là thiếu niên. Hơn nữa hôm nay giống như rất vui, trước kia luôn là chui vào phòng làm việc nghiên cứu đề, hôm nay lại có kiên nhẫn ngồi xem phim thần tượng với Hứa Duy tuy không được tự nhiên, nhưng cũng sẽ không nói thẳng, cố ý vô tình làm Vu Thế Châu đi đi, không cần phiền cô. Nhưng người này hôm nay da mặt dày, làm như không nghe thấy lệnh đuổi khách của Hứa Duy, xoay quanh Hứa Duy, khi thì đưa nước, khi thì đưa đồ ăn vặt, còn chạy xuống nhà mua một cái bánh kem nhỏ Hứa Duy nói xong việc uống thuốc, Vu Thế Châu thế nhưng im lặng, trong không khí có chút xấu hổ, Hứa Duy đoán không ra thái độ của hắn, tầm mắt ngừng ở trên TV, thúc dục một câu" Anh đi nhanh lên."Buông ly nước, Vu Thế Châu quay đầu xem Hứa Duy, tròng mắt đen nhánh như mực, sáng ngời như là một hồ sâu, rốt cuộc chưa nói câu gì. Nghe thấy tiếng đóng cửa, Hứa Duy thở dài nhẹ nhõm một câu, cảm thấy hoc sinh của Vu Thế Châu quả thật vất vả, tầm mắt của hắn quá áp lực, lúc hắn chăm chú nhìn , giống như mình đào mộ tổ tiên hắn Duy cảm thấy tầm mắt của Vu Thế Châu quá có tính xâm lược, quay mặt đi uống thuốc. Hắn dọn bàn, lại ngồi xuống bên người Hứa Duy. Hứa Duy cảm thấy tim thật mệt, hôm nay Vu Thế Châu là giả à, Hứa Duy nói thẳng" Anh đi làm việc đi, để tự em ngồi."Ngón tay thon dài xoay xoay cái ly, hầu kết hơi lăn, hành động nào cũng đều đẹp, tiếng nói trầm thấp" Hôm nay anh ở đây với em, bài giảng đều chuẩn bị xong rồi."Tay của Hứa Duy không có sức lực, chỉ có thể mềm mại đấy hắn" Anh ngồi đây thì em xem TV thế nào?" Vu Thế Châu bắt lấy tay Hứa Duy, thân thể Hứa Duy mềm mại, Vu Thế Châu nghĩ đến lúc bên trong Hứa Duy, cái loại cực hạn mềm mại, ẩm ướt, vòng eo nhỏ nhắn đong đưa quyến rũ. Giờ phút này bàn tay mềm mại không xương bị Vu Thế Châu nắm, giống như là phản ứng lại, Hứa Duy chỉ là một cô gái, lại là cô gái mà mình thích, đôi khi không cần nghĩ đến quá lý trí." Anh xem cùng với em."" Em không cần, anh xem cũng không hiểu."" Phim thần tượng so với phân tử khí lý tưởng tịnh tiến động năng cùng nhiệt độ trung bình dễ hiểu hơn nhiều."Hứa Duy không có lời nào để nói, chỉ có thể trừng mắt nhìn Vu Thế Châu, tuy rằng là mặt mộc, nhưng làn da trắng như trứng gà, ngũ quan tinh xảo. Trong lòng Vu Thế Châu thỏa mãn, nhéo nhéo mặt Hứa Duy" Thay quần áo đi, ra ngoài ăn cơm."Hứa Duy vốn không nghĩ đi, nhưng ở nhà đuổi người không đi, Vu Thế Châu còn đặt nhà hàng mà Hứa Duy rất thích, vì thế ngoan ngoãn đi thay quần áo, trang điểm trời hơi muộn, rặng mây đỏ tràn ngập, trên đường người đi tới đi lui. Trên đường học sinh không ít, Hứa Duy thấy một nam một nữ sóng vai đi cùng nhau, cậu học sinh cao lớn đẹp trai, nữ sinh như là nhìn Duy nhớ tới Vạn Lệ Tước hồi cấp 3, khi đó Vạn Lệ Tước kì thật rất kiêu ngạo, đối với con gái không thèm để ý, chỉ cảm thấy bóng rổ cùng trò chơi là cảm thấy hứng thú. Miệng cũng rất độc, Hứa Duy cũng không biết là thích hắn từ khi dĩ cho rằng người như Vạn Lệ Tước chú định sẽ cô độc, chính là hắn lại thích Tô Tĩnh, con người Tô Tĩnh nhìn thế nào đều không thấy có điểm gì nổi bật. Vạn Lệ Tước thời đại học rất tốt, hoa hậu giảng đường nhiều như vậy, tùy ý chọn một cái cũng tình lại thích Tô Tĩnh, một người cái gì cũng không bằng Hứa Duy, biết được Vạn Lệ Tước có bạn gái, đoạn thời gian ấy Hứa Duy đều ngơ ngẩn. Hứa Duy thích Vạn Lệ Tước, chính là tính tình nhút nhát cảnh giác từ nhỏ khiến Hứa Duy không dám theo đuổi, Hứa Duy không bỏ xuống được tự tôn cùng rụt rè. Thích cũng nói không nên lời, Vạn Lệ Tước như thế nào biết, thật sự coi Hứa Duy như anh em mấy chục trước gặp, tình nhân cũ là trong lòng ấp ủ hồi lâu mới nói ra, có lẽ lại bị hiểu là vui đùa. Hứa Duy lắc đầu, trong lòng thầm than, sau đó nghe thấy người đang lái xe hỏi" Cái gì khó làm?"Quay đầu lại xem, người nọ vẫn là một bộ gợn sóng bất kinh, Hứa Duy cảm thấy chắc đàn ông sẽ hiểu đàn ông, rất có hứng thú chống đầu hỏi thăm" Con trai tại sao lại thích người khác trong khi có người bạn là nữ tốt hơn."Vu Thế Châu đầu cũng không nâng " Em nói càng tốt chính là định nghĩa như thế nào, có lẽ ở trong mắt người đó, hắn thích cái kia mới là tốt nhất."Hứa Duy như suy tư gì gật đầu, như vậy xem ra Hứa Duy cũng không phải tự luyến, Hứa Duy cảm thấy mình tốt hơn Tô Tĩnh, ở trong mắt người khác lại chưa chắc đã như thế. Chẳng lẽ Vạn Lệ Tước nghĩ như vậy, Hứa Duy có chút không phục" Vậy anh nói đi, em với Tô Tĩnh ai tốt hơn."Vu Thế Châu nghiêng đầu nhìn Hứa Duy một cái, đáy mắt hơi sáng lên, mày hơi nhíu lại" Em xuất thân danh gia, tuổi trẻ đã thành công, xinh đẹp lại có giáo dục, năng lực tốt, có kiến thức, là người phụ nữ tốt hiếm có."Tuy rằng cảm thấy lời Vu Thế Châu nói cứ như đoán mệnh, nhưng trong lòng Hứa Duy vẫn có nho nhỏ đắc ý, cười tủm tỉm hỏi" Nói như vậy em tốt hơn so với Tô Tĩnh sao?."Nhưng mà người nào đó lại nói" Tô Tĩnh chỉ học đại học bình thường, mơ mơ màng màng không có chủ kiến, tính tình mềm yếu không thông minh. Nhưng đáy lòng thiện lương mềm mại, kiên cường có chí tiến tới, trên người luôn có một cỗ dẻo dai, có lẽ Vạn Lệ Tước thích cô ấy ở điểm ấy đi."Hứa Duy tức giận" Ở trước mặt vợ còn khen người khác, anh đủ rồi đấy."Vu Thế Châu nhàn nhạt nói" Anh không phải giúp em phân tích sao? Em không biết Vạn Lệ Tước vì cái gì thích Tô Tĩnh, còn thiếu chút nữa cùng nhà mình đoạn tuyệt."" Hắn đầu óc bị ngu chứ sao, lúc trước cưới em thì bớt việc, ít nhất môn đăng hộ đối, tính tình hợp nhau, người lớn ở Vạn gia đều thích em." Hứa Duy thở phì phì xe yên lặng trong chốc lát, Vu Thế Châu tiếp tục nói" Vậy lúc trước vì cái gì lúc trong nhà hắn đóng thẻ em còn cho hắn mượn tiền, cô Vạn tìm Tô Tĩnh nói chuyện ra giải vây, em không phải nên nhân cơ hội tiếp cận hắn sao? Em thông minh như vậy, nhất định sẽ thành công."Kì thật Hứa Duy cũng không biết vì cái gì, yêu hèn yếu như thế, tự tôn lại cao, sợ những cái xấu xa đó dơ tay mình. Vu Thế Châu trong lòng lại cảm thấy may mắn, Hứa Duy quá đường hoàng, khinh thường dùng thủ đoạn, Hứa Duy muốn một tình yêu đường hoàng sạch sẽ, một lần là cả đời, nhưng lại đặt sai Duy có chút kì quái" Anh làm thế nào biết." Những việc này Vạn Lệ Tước cũng không biết, trong lòng Vu Thế Châu có chút chua, người hắn yêu làm cho người khác rất nhiều, người kia không biết, nhưng hắn lại biết rất chí Tô Tĩnh vì để cho Vạn Lệ Tước càng yêu cô ta, đều che dấu đi việc Hứa Duy giúp, chỉ có Hứa Duy yên lặng tưởng yêu là phụng hiến. Còn may là Vu Thế Châu thấy, còn may chỉ có một mình Vu Thế Châu Thế Châu không trả lời vấn đề của Hứa Duy" Em vì sao thích Vạn Lệ Tước, anh cũng không nhìn ra hắn có gì tốt, bên cạnh em không phải có người tốt hơn sao."Hứa Duy cà lơ phất phơ nói" Hắn đẹp trai, lúc em vừa mới biết rung động, bị hắn kinh diễm nhiều năm như vậy."Vu Thế Châu hạ cửa kính xe xuống, trong lòng buồn bã, Hứa Duy lại đột nhiên mở miệng, nghiêm túc hơn rất nhiều" Ba mẹ em lúc em 10 tuổi bị tai nạn qua đời, lúc đó có rất nhiều người tham gia tang lễ, cũng như là đi cho có lệ. Chỉ có hắn khóc lóc nói với em ' Duy Duy nhất định rất đau lòng, sợ hãi, không sao, về sau anh sẽ thay cô chú ở cạnh em." Ở lúc Hứa Duy bất lực nhất thời điểm ôm lấy Hứa Duy, nói lời ấm áp như câu nói, làm Hứa Duy khăng khăng một mực lâu như vậy, đem trái tim giao ra liền không thu trở lại. Trong lòng Vu Thế Châu cứng lại, vì cái gì không gặp được Hứa Duy sớm hơn, 13 tuổi mất đi ba mẹ Duy Duy nhất định là nhỏ nhỏ một mình, đáng thương lại đáng Vu Thế Châu lúc đấy gặp được Hứa Duy, nhất định sẽ đem Hứa Duy về nhà, đặt trong sung sướng mà nuôi lớn. Vu Thế Châu ghen ghét ảo não vô lực , chua khổ cay nảy lên trong lòng, nhưng mà không có ngọt.. Hứa Duy có phụ trách một tác giả rất nổi tiếng, sách bán rất chạy, trước kia tác phẩm của hắn Hứa Duy liếc mắt một cái liền nhìn trúng. Vì để người này nổi tiếng, HứaDuy bỏ không ít công sức, công việc xuất bản Hứa Duy toàn bộ phụ nay đi làm đến nửa ngày, buổi chiều ra ngoài đàm phán việc xuất bản, thật là trùng hợp, nhà xuất bản lần này là công ty của Tô Tĩnh. Người tới đúng là Tô Tĩnh, quán cà phê ưu nhã không sang trọng lắm, tiếng đàn dương cầm du dương, Hứa Duy đợi một hồi lâu mới thấy Tô Tĩnh khoan thai tới Duy hơi dựa ra sau, ánh mắt lười biếng, cố ý khó xử “ Công ty của cô có phải không muốn xuất bản sách của chúng tôi, tôi đã đợi cô 40 phút.”Tô Tĩnh trong cuộc sống không có gì xuất sắc, người ngoài nhìn vào thì cảm thấy lạnh lùng, vĩnh viễn là một bộ không nhanh không chậm, Hứa Duy ghét nhất là bộ dáng như vậy của cô ta, đôi khi rõ ràng là Tô Tĩnh sai, luôn có người mắt mù vì cô ta giải Tĩnh ưu nhã ngồi xuống, nói xin lỗi nhưng ngữ khí lại không nghe ra một chút thành ý xin lỗi. Hứa Duy cười lạnh một tiếng, “ Cô đã đến nhưng tôi phải đi, thời gian chúng ta hẹn gặp đã qua.’Chuyện khác Tô Tĩnh có thể không quan tâm, nhưng chuyện công việc thì không được, Hứa Duy muốn đi, Tô Tĩnh rốt cuộc nóng nảy, giữ chặt Hứa Duy” Tôi biết tôi đến muộn, nhưng có thể tự hỏi một chút không, tôi thật sự có việc gấp mới đến trễ.”Giảng giải nhân sinh cho một người mà mình rất ghét đúng là không dễ chịu, nhưng Hứa Duy chính là thích nhìn Tô Tĩnh ăn mệt, Hứa Duy lười biếng phất tay của Tô Tĩnh ra” Ngày mai lại hẹn đi, giờ này tôi đã tan tầm rồi.”Lúc này nếu thả cho Hứa Duy đi, lại bởi vì Tô Tĩnh đến trể tạo thành công việc bị trì hoãn, trở về không bị chủ biên mắng chết mới là lạ, Tô Tĩnh thật sự nóng nảy, nhưng Tô Tĩnh là loại người bề ngoài thì nhìn lạnh lùng, thật ra trong lòng là một đóa hoa nhỏ nhu nhược .Áp lực của Hứa Duy thật sự rất lớn, lại thực sự chán ghét Tô Tĩnh, Tô Tĩnh thật sự không dám dây dưa. Hứa Duy không để ý tới Tô Tĩnh vẫn luôn đi theo mình, đi ra cửa liền gọi điện thoại cho Vu Thế Châu kêu anh tới đón, hai người tuy là vợ chồng giả nhưng Hứa Duy không hề thấy áp lực tâm lý khi sai việc Vu Thế Châu. Vu Thế Châu cũng kì quái, thường xuyên gọi anh là anh đến, tạo cho người ngoài nhìn vào thấy hai người là một đôi vợ chồng rất hòa Tĩnh nhẹ nhàng cắn môi, giống như cô vợ nhỏ đi theo phía sau Hứa Duy, sắc mặt uể oải, trong mắt người khác là Hứa Duy bắt nạt cô ta, Hứa Duy đã quen với ánh mắt như vậy, nhưng vẫn bực mình, mẹ nó là mười năm một kịch bản không thay Duy có chút phiền, sắc mặt rất kém, quay đầu đẩy Tô Tĩnh một phen, trong giọng nói không dấu vẻ chán ghét” Đừng lấy bộ dáng này ra trước mặt tôi, hôm nay tôi bắt nạt cô sao? Vẻ mặt đau khổ đó cho ai xem?”Tô Tĩnh lùi lại một bước, chưa kịp phản bác gì, liền ngã vào một cái ôm ấp dày rộng, Vạn Lệ Tước nhíu mày, nhìn thấy Hứa Duy bắt nạt Tô Tĩnh, giọng nói nặng nề” Em lại làm gì? Hứa Duy, em bắt nạt cô ấy nhiều năm như vậy còn chưa đủ.”Hứa Duy tức giận trừng lớn đôi mắt, nhưng Hứa Duy kinh thường giải thích, luôn cho rằng không cần nói vẫn có người hiểu, ngược lại cãi trở về” Em bắt nạt cô ta đấy, thế nào? Anh muốn đánh em sao?Vạn Lệ Tước ôm Tô Tĩnh vào trong ngực, bộ dáng như kiểu bảo vệ đồ ăn, môi mỏng mím lại” Anh trước kia vẫn luôn nghĩ tới tình cảm với trưởng bối của Hứa gia nên không so đo với em, nếu em lại bắt nạt Tĩnh Tĩnh, đừng trách anh trở mặt.”Hứa Duy căm giận trừng Vạn Lệ Tước, trong lòng như một cái động, gió lạnh vèo vèo thổi vào, lạnh đến mức cả người Hứa Duy phát run, trong lòng hốt hoảng, một đôi cánh tay từ phía sau đem Hứa Duy ôm lại, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai” Vạn Lệ Tước, cậu nói chuyện chú ý một chút, việc giữa hai người thì để tự hai người giải quyết, Hứa Duy có tôi, không mượn cậu nhọc lòng, cũng khộng phải chỉ có cậu mới biết trở mặt.”Hứa Duy xoay người, đẩy Vu Thế Châu ra, khóe mắt đỏ lên” Chuyện giữa tôi và Vạn Lệ Tước không cần anh quản, ai cần anh nói như vậy.”Hứa Duy vừa nói lời này ra, sắc mặt Vu Thế Châu liền trầm xuống, đáy mắt có chút đau đớn, nhưng người kiêu ngạo như anh, che dấu rất sâu, không ai có thể nhìn ra, Tô Tĩnh có chút đau lòng Vu Thế Châu, nói Hứa Duy” Anh Châu dù gì cũng giúp cô, anh ấy tốt như vậy, Hứa Duy cô đừng như vậy.”Vạn Lệ Tước lập tức cảm thấy khó chịu, kéo Tô Tĩnh ra sau một chút” Việc giữa bọn họ em đừng xen vào.”Hứa Duy lúc này cũng không có tâm tình cùng Tô Tĩnh dây dưa công việc, xoay người đã muốn đi, Tô Tĩnh lại giữ chặt cô” Tôi đã xin lỗi cô, tôi đến trể là vì giữa đường gặp một bà bị té giữa đường.”Hứa Duy tâm tình rất khó chịu, thật sự không muốn nói chuyện , đánh gãy Tô Tĩnh” Cô có phải là có lòng tốt đi đỡ, kết quả bị người ta ăn vạ mới đến trể?”Hứa Duy chính là đoán lung tung như vậy, không ngờ Tô Tĩnh xấu hổ, thật là đoán đúng, Hứa Duy luôn cảm thấy Tô Tĩnh là động vật đơn bào, ăn vạ trước giờ còn ít sao? Tô Tĩnh thế còn mắc mưu, quả nhiên là một đóa hoa thanh thuần ngốc bạch ngọt mà không cần làm ra vẻ.* đóa hoa thanh thuần ngốc bạch ngọt chỉ những người ngây thơ không biết gì, cái gì cũng ngu*Hứa Duy không để ý tới ba người, xoay người tìm xe của Vu Thế Châu, ngồi lên, Vu Thế Châu qua một hồi mới theo lên, vừa thấy gương mặt đối với mọi thứ không quan tâm của , Hứa Duy liền tức giận, tủm tỉm cười nói” Gặp nhau như thế mà không nói thêm vài câu đi, người ta bị bắt nạt đấy, vừa rồi tôi còn bắt nạt cô ta đấy.’Vu Thế Châu quay mặt đi, sắc mặt nhìn không ra vui buồn, đôi mắt ngăm đen nhìn có vẻ ảm đạm, ngũ quan thật sự rất đẹp, cho dù thường xuyên là mặt không cảm xúc, cũng có một có hấp dẫn trí mạng, giờ phút này đáy mắt có chút mất tinh thần, nếu là mấy cô gái mê trai, sợ là đau lòng Duy bây giờ mới thấy trong lòng có một chút tội lỗi, Vu Thế Châu cùng Hứa Duy kết hôn hoàn toàn là vì trong nhà tác hợp, Vu Thế Châu chưa từng phản đối, chỉ là Hứa Duy thấy Vạn Lệ Tước cùng Tô Tĩnh không vui vẻ, liền châm chọc Vu Thế Châu vẫn để yên cho cô phát tiết, không nói một câu, nếu Vu Thế Châu cưới người mà anh thích, chắc chắn giờ sẽ là thời gian ngọt ngào , nơi nào đến lượt phải chịu cơn tức của Hứa Duy, ý thức được việc này, Hứa Duy trong lòng rất không dễ chịu, Hứa Duy nghẹn..Vạn Lệ Tước là người Hứa Duy thích, Hứa Duy không động đến, Tô Tĩnh được Vạn Lệ Tước bảo vệ, Hứa Duy không động vào được, chỉ có Vu Thế Châu, ở trước mặt người ngoài là một tòa núi tuyết cao lãnh, trước mặt cô lại rất có kiên nhẫn, càng làm Hứa Duy không kiêng nể gì phát Duy có chút thất thần, nhìn chằm chằm nơi xa phát ngốc, đến khi nghe được anh nói chuyện” Vừa rồi sao lại như thế?” Vu Thế Châu đến chỉ nhìn thấy Hứa Duy đẩy Tô Tĩnh một cái, người khác có lẽ sẽ tưởng Hứa Duy bắt nạt Tô Tĩnh, nhưng Vu Thế Châu biết không phải như vậy. Hứa Duy không nghĩ tới Vu Thế Châu sẽ hỏi mình, như Vạn Lệ Tước chỉ tin thứ mình nhìn thấy, liền chỉ trích Hứa Duy bắt nạt Tô Tĩnh, Vu Thế Châu là thanh mai trúc mã với Tô Tĩnh, Hứa Duy chưa từng nghĩ anh sẽ hỏi Duy không biết giải thích vấn đề như thế nào, Vu Thế Châu hỏi ngược lại làm Hứa Duy không biết trả lời ra sao, Hứa Duy im lặng vài giây, khó khăn nói” Tôi đẩy cô ta là thật sự, mắng cô ta cũng là thật, anh hỏi cái gì, Lệ Tước còn chưa hỏi.”Lệ Tước……Vu Thế Châu trong lòng nghĩ lại một chút giọng nói của Hứa Duy, nhẹ nhàng mím môi, giữa lông mày áp suất rất thấp, nhẹ giọng nói” Em nói, tôi tin.”Hứa Duy quay đầu nhìn một cái, mùa đông trời tốt sớm, lúc này ngoài xe ánh sáng tràn vào, cam đỏ chợt léo màu không chiếu đến đáy mắt của anh, con ngươi sạch sẽ làm người ta rung động, Vu Thế Châu thật ra đẹp hơn Vạn Lệ Tước rất nhiều, một người ánh trăng trên bầu trời xa xôi không thể với tới, một người như ánh nắng ấm áp dễ thân Duy không hiểu nổi, một trúc mã xuất sắc như vậy Tô Tĩnh không cần, lại đi đoạt Vạn Lệ Tước với cô, hiện tại Hứa Duy coi như đã hiểu, Vạn Lệ Tước còn có một chút thuộc về hơi thở nhân gian , cho người ta một cảm giác chỉ cần nỗ lực là có thể được .Vu Thế Châu như vậy, từ trong ra ngoài tản ra một loại hơi thở ngăn người khác tới gần, khó trách thời đi học, mỗi ngày có không ít nữ sinh mượn danh là học tập tiếp cận anh nhưng tỏ tình lại không có mấy đàn ông như vậy, dùng tiếng nói như đàn violong nói với Hứa Duy” Em nói, tôi tin”. Hứa Duy ngẩn người vài dây, sau đó dùng tay vỗ mặt, ho nhẹ vài cái, nhưng lại đem chuyện của mình với Tô Tĩnh nói ra xe yên tĩnh vài phút, Hứa Duy cũng đoán không ra Vu Thế Châu đang suy nghĩ gì, mở miệng lại nói một câu khiến Hứa Duy tức giận” Cô ấy làm việc mơ hồ, em bỏ qua một chút.”Vu Thế Châu quen Tô Tĩnh nhiều năm, Tô Tĩnh làm việc thường xuyên mơ hồ không rõ, không rõ việc chính và phụ, Vu Thế Châu cũng thường xuyên phải thu dọn tàn cục cho Tô Tĩnh, nói Tô Tĩnh có ý không tốt thì không phải, Tô Tình gần như là giống như là người nhà của Vu Thế nói này của Vu Thế Châu lại chọc giận Hứa Duy, cô tức khắc khó chịu, cao giọng nói” Tôi bỏ qua? Đây là hợp tác giữa hai công ty, cô ta không coi trọng tôi còn phải hiểu cho cô ta đúng không? Vì cái gì phải bỏ qua cho cô ta, cô ta cướp đi người mà tôi thích mấy năm, tôi còn không làm gì cô ta, còn muốn bỏ qua.”Vu Thế Châu vốn dĩ có ý bảo Hứa Duy không cần tức giận, Tô Tĩnh tính tình như vậy, chính là Hứa Duy hình như không hiểu ý tứ của anh, còn nói câu tiếp theo, ngực của Vu Thế Châu lại bị đâm một cái, giận dỗi không nói nữa. Tên truyện Sau khi sủng văn kết thúcTác giả Nhất Xuyên Hàn NhaTranslator Hạ LamThể loại Ngôn tình, hiện đại, tình yêu hôn nhân, ngọt vănVăn ánSau khi sủng văn kết thúc… đương nhiên là chấp nhận đòn đánh hiểm ác của hiện thực rồi Tag ngôn tình, hiện đại, tình yêu hôn nhân, ngọt vănTừ khoá tìm kiếm Nhân vật chính Bạch Tiểu Tiểu; vai phụ Mặc DạMột câu giới thiệu chấp nhận đòn đánh hiểm ác của hiện thực Lập ý Ít đọc mấy bộ ngọt văn vô bổ Giới thiệu Tên truyện Sau khi sủng văn kết thúcTác giả Nhất Xuyên Hàn NhaTranslator Hạ LamThể loại Ngôn tình, hiện đại, tình yêu hôn nhân, ngọt vănVăn ánSau khi sủng văn kết thúc… đương nhiên là chấp nhận đòn đánh hiểm ác của hiện thực rồi Tag ngôn tình, hiện đại, tình yêu hôn nhân, ngọt vănTừ khoá tìm kiếm Nhân vật chính Bạch Tiểu Tiểu; vai phụ Mặc DạMột câu giới thiệu chấp nhận đòn đánh hiểm ác của hiện thực Lập ý Ít đọc mấy bộ ngọt văn vô bổ Đang cập nhập Đang cập nhập Danh sách chương Đến nội dung Tên Tuyên Sau khi sủng văn kết thúc Tác giả Nhất Xuyên Hàn Nha Translator Hạ Lam Thể loại Ngôn tình, hiện đại , tình yêu hôn nhân, ngọt văn Bìa Sooahnie ❌Văn án Sau khi sủng văn kết thúc… đương nhiên là chấp nhận đòn đánh hiểm ác của hiện thực rồi Tag ngôn tình, hiện đại , tình yêu hôn nhân, ngọt văn Từ khoá tìm kiếm Nhân vật chính Bạch Tiểu Tiểu; vai phụ Mặc Dạ Một câu giới thiệu chấp nhận đòn đánh hiểm ác của hiện thực Lập ý Ít đọc mấy bộ ngọt văn vô bổ Chương Chương Chương Chương Chương Chương Chương HOÀN Điều hướng bài viết

sau khi điềm văn kết thúc